Phim "Tôi là huyền thoại" (có tên khác là "Thành phố chết") (Tên Tiếng Anh là: I Am Legend) là phim hành động khoa học viễn tưởng hậu tận thế được phát hành năm 2007. Đây là bộ phim thứ 3 dựa trên tiểu thuyết I Am Legend (1954) của Richard Matheson, sau The Last Man on Earth (1964) và The Omega Man (1971)
Đạo diễn: Francis Lawrence
Kịch bản:
- Mark Protosevich
- Akiva Goldsman
Diễn viên:
- Will Smith (Trung tá Robert Neville)
- Alice Braga (Anna Montez)
- Charlie Tahan (Ethan)
- Emma Thompson (Tiến sĩ Alice Krippin)
- Salli Richardson (Zoe Neville)
- Willow Smith (Marley Neville)
- Dash Mihok (Alpha Male)
- Joanna Numata (Alpha Female)
Hãng sản xuất:
- Village Roadshow Pictures
- Weed Road Pictures
- Overbrook Entertainment
- Heyday Films
- Original Film
Năm phát hành: 2007
Quốc gia: Mỹ
Nhấn vào đây để xem tóm tắt nội dung phim
Câu chuyện bắt đầu vào năm 2009, một loại vi rút sởi tái cấu trúc di truyền, ban đầu được tạo ra như một phương thuốc chữa ung thư, đã làm cho nền văn minh của thế giới sụp đổ. Vi rút quét sạch 90% dân số thế giới (5,4 trong số 6 tỷ người) và làm 9,8% (588 triệu) biến đổi thành những sinh vật đột biến ăn thịt người, được gọi là Kẻ săn đêm; chúng chỉ hoạt động sau hoàng hôn và ánh sáng mặt trời có thể gây tổn thương lên bọn chúng. Trong khi đó, 0,2% dân số còn lại (12 triệu người) miễn dịch với vi rút và trở thành con mồi của Kẻ săn đêm.
Ba năm sau khi dịch bệnh bùng phát, nhà vi rút học của quân đội Hoa Kỳ, Trung tá Robert Neville sống biệt lập ở Manhattan và cố gắng tìm kiếm những người sống sót. Công việc hàng ngày của Neville bao gồm thử nghiệm trên những con chuột bị nhiễm bệnh để tìm ra cách chữa trị vi rút, tìm kiếm thức ăn và vật phẩm, và đợi chờ những người sống sót gặp mình ở Cảng biển phía Nam, nếu họ nghe được những cuốn băng ghi âm của Neville phát trên đài phát thanh. Trong đoạn hồi tưởng của Neville tiết lộ rằng vợ và con gái anh đã chết trong cuộc di tản ở Manhattan khi quân đội phong tỏa hòn đảo vào năm 2009. Neville ở lại đảo cùng với nhiều quân nhân khác.
Những người bạn đồng hành duy nhất của Neville là một cô chó Béc-giê vàng tên Sam, một số ma-nơ-canh mà anh thường "trò chuyện" và các nhân vật trong những cuốn băng. Ban đêm, anh sống trong một ngôi nhà ở Công viên Washington Square được thiết kế vững chắc để trốn tránh Người bóng tối.
Một ngày nọ, Sam đuổi theo một con nai và chạy vào một tòa nhà. Neville theo sau và tìm thấy xác chết của con nai, rồi bị một Kẻ săn đêm tấn công. Neville và Sam sau đó thoát ra ngoài và Người bóng tối kia bị ánh sáng mặt trời thiêu chết. Neville tìm ra một phương pháp điều trị đầy hứa hẹn bắt nguồn từ máu của chính mình, vì vậy anh đặt bẫy và bắt một Kẻ săn đêm nữ. Một Kẻ săn đêm khác đuổi theo anh nhưng bị ánh sáng mặt trời ngăn cản khiến nó rút lui.
Sau khi bắt được Kẻ săn đêm nữ, Neville đã thực hiện một số thử nghiệm trên nó nhưng không thành công. Ngày hôm sau, Neville phát hiện "Fred", một ma-nơ-canh (vốn được để ở một cửa hàng), đang đứng trước tòa nhà Grand Central Terminal và anh bắt đầu nã đạn vào nó. Sau đó, Neville bị mắc kẹt trong một cái bẫy tương tự như cái mà anh đã sử dụng để bắt Kẻ săn đêm nữ. Khi Neville thoát khỏi cái bẫy, mặt trời dần nhường chỗ cho bóng đêm và anh bị những con chó nhiễm bệnh tấn công. Neville và Sam giết chết chúng nhưng Sam đã bị cắn trong cuộc giao chiến.
Neville tiêm cho Sam một ống huyết thanh, nhưng khi Sam có dấu hiệu bị nhiễm trùng, Neville buộc phải bóp cổ cô đến chết trước khi cô biến đổi. Đau lòng và phẫn nộ nên ngày hôm sau, Neville cố gắng tấn công một nhóm Kẻ săn đêm nhưng lại suýt bị chúng giết chết. Sau đó anh được giải cứu bởi Anna Montez và cậu bé Ethan, những người có khả năng miễn dịch. Cả hai đưa Neville về nhà, nơi Anna giải thích rằng họ là những người sống sót duy nhất trên con tàu của Hội Chữ thập đỏ đi đến São Paulo và họ đang tìm cách đến căn cứ của những người sống sót ở Bethel, Vermont. Neville phủ nhận điều này và nói rằng những nơi như vậy không còn tồn tại.
Neville thay đổi phương pháp chữa bệnh và tiêm thuốc cho Kẻ săn đêm nữ. Tối hôm sau, rất nhiều Kẻ săn đêm tấn công ngôi nhà. Neville, Anna và Ethan giết chết vài tên quái vật, chạy xuống tầng hầm và trốn sau một tấm kính. Neville nhận ra lần điều trị cuối cùng đã thành công, nhưng tình huống đã trở nên nghiêm trọng hơn khi Kẻ săn đêm đầu đàn (đã đuổi theo Neville khi anh bắt Kẻ săn đêm nữ) bắt đầu đập vào tấm kính. Neville lấy ống tiêm chứ máu của Kẻ săn đêm nữ rồi đưa nó cho Anna, trước khi đề nghị cô và Ethan trốn trong chỗ an toàn. Neville sau đó lấy một quả lựu đạn trong ngăn tủ và rút chốt, vụ nổ giết chết anh và những Kẻ săn đêm.
Ngày hôm sau, Anna và Ethan đến căn cứ ở Vermont, nơi cả hai được chào đón bởi các sĩ quan quân đội và những người sống sót khác trước khi Anna trao cho họ thuốc giải. Anna thuật lại nỗ lực và sự hi sinh của Neville để cứu lấy nhân loại và những điều đó đã làm anh trở thành huyền thoại.
Ở kết thúc thứ hai, khi tấn công phòng thí nghiệm, Kẻ săn đêm đầu đàn đã tạo ra một vết nứt hình con bướm khi đập vào tấm kính. Vết nứt khiến Neville liên tưởng đến hình xăm của Kẻ săn đêm nữ và anh nhận ra rằng hắn ta đang cố gắng đòi lại vợ mình. Neville đặt súng xuống và trả lại Kẻ săn đêm nữ. Neville và Người bóng tối nhìn nhau chằm chằm, rồi Neville xin lỗi sau khi thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má của Người bóng tối.
Kẻ săn đêm lúc đầu dự định sẽ giết Neville, nhưng đã chấp nhận lời xin lỗi và ra lệnh cho đồng bọn rời đi. Neville nhìn những bức ảnh của vô số đối tượng mà anh thử nghiệm, và bắt đầu suy nghĩ về bản thân mình. Neville nhận ra rằng trong mắt Kẻ săn đêm, anh cũng chỉ là một con quái vật, chuyên bắt giữ giống loài của chúng hòng phục vụ cho các cuộc thí nghiệm. Neville, Anna và Ethan sau đó lái xe đến căn cứ của những người sống sót ở Vermont; khi ấy, Anna đưa ra bản tường thuật đầy sự hãi nhưng tràn đầy hy vọng, và rồi kết thúc bằng câu nói "Các bạn không đơn độc".
Ba năm sau khi dịch bệnh bùng phát, nhà vi rút học của quân đội Hoa Kỳ, Trung tá Robert Neville sống biệt lập ở Manhattan và cố gắng tìm kiếm những người sống sót. Công việc hàng ngày của Neville bao gồm thử nghiệm trên những con chuột bị nhiễm bệnh để tìm ra cách chữa trị vi rút, tìm kiếm thức ăn và vật phẩm, và đợi chờ những người sống sót gặp mình ở Cảng biển phía Nam, nếu họ nghe được những cuốn băng ghi âm của Neville phát trên đài phát thanh. Trong đoạn hồi tưởng của Neville tiết lộ rằng vợ và con gái anh đã chết trong cuộc di tản ở Manhattan khi quân đội phong tỏa hòn đảo vào năm 2009. Neville ở lại đảo cùng với nhiều quân nhân khác.
Những người bạn đồng hành duy nhất của Neville là một cô chó Béc-giê vàng tên Sam, một số ma-nơ-canh mà anh thường "trò chuyện" và các nhân vật trong những cuốn băng. Ban đêm, anh sống trong một ngôi nhà ở Công viên Washington Square được thiết kế vững chắc để trốn tránh Người bóng tối.
Một ngày nọ, Sam đuổi theo một con nai và chạy vào một tòa nhà. Neville theo sau và tìm thấy xác chết của con nai, rồi bị một Kẻ săn đêm tấn công. Neville và Sam sau đó thoát ra ngoài và Người bóng tối kia bị ánh sáng mặt trời thiêu chết. Neville tìm ra một phương pháp điều trị đầy hứa hẹn bắt nguồn từ máu của chính mình, vì vậy anh đặt bẫy và bắt một Kẻ săn đêm nữ. Một Kẻ săn đêm khác đuổi theo anh nhưng bị ánh sáng mặt trời ngăn cản khiến nó rút lui.
Sau khi bắt được Kẻ săn đêm nữ, Neville đã thực hiện một số thử nghiệm trên nó nhưng không thành công. Ngày hôm sau, Neville phát hiện "Fred", một ma-nơ-canh (vốn được để ở một cửa hàng), đang đứng trước tòa nhà Grand Central Terminal và anh bắt đầu nã đạn vào nó. Sau đó, Neville bị mắc kẹt trong một cái bẫy tương tự như cái mà anh đã sử dụng để bắt Kẻ săn đêm nữ. Khi Neville thoát khỏi cái bẫy, mặt trời dần nhường chỗ cho bóng đêm và anh bị những con chó nhiễm bệnh tấn công. Neville và Sam giết chết chúng nhưng Sam đã bị cắn trong cuộc giao chiến.
Neville tiêm cho Sam một ống huyết thanh, nhưng khi Sam có dấu hiệu bị nhiễm trùng, Neville buộc phải bóp cổ cô đến chết trước khi cô biến đổi. Đau lòng và phẫn nộ nên ngày hôm sau, Neville cố gắng tấn công một nhóm Kẻ săn đêm nhưng lại suýt bị chúng giết chết. Sau đó anh được giải cứu bởi Anna Montez và cậu bé Ethan, những người có khả năng miễn dịch. Cả hai đưa Neville về nhà, nơi Anna giải thích rằng họ là những người sống sót duy nhất trên con tàu của Hội Chữ thập đỏ đi đến São Paulo và họ đang tìm cách đến căn cứ của những người sống sót ở Bethel, Vermont. Neville phủ nhận điều này và nói rằng những nơi như vậy không còn tồn tại.
Neville thay đổi phương pháp chữa bệnh và tiêm thuốc cho Kẻ săn đêm nữ. Tối hôm sau, rất nhiều Kẻ săn đêm tấn công ngôi nhà. Neville, Anna và Ethan giết chết vài tên quái vật, chạy xuống tầng hầm và trốn sau một tấm kính. Neville nhận ra lần điều trị cuối cùng đã thành công, nhưng tình huống đã trở nên nghiêm trọng hơn khi Kẻ săn đêm đầu đàn (đã đuổi theo Neville khi anh bắt Kẻ săn đêm nữ) bắt đầu đập vào tấm kính. Neville lấy ống tiêm chứ máu của Kẻ săn đêm nữ rồi đưa nó cho Anna, trước khi đề nghị cô và Ethan trốn trong chỗ an toàn. Neville sau đó lấy một quả lựu đạn trong ngăn tủ và rút chốt, vụ nổ giết chết anh và những Kẻ săn đêm.
Ngày hôm sau, Anna và Ethan đến căn cứ ở Vermont, nơi cả hai được chào đón bởi các sĩ quan quân đội và những người sống sót khác trước khi Anna trao cho họ thuốc giải. Anna thuật lại nỗ lực và sự hi sinh của Neville để cứu lấy nhân loại và những điều đó đã làm anh trở thành huyền thoại.
Ở kết thúc thứ hai, khi tấn công phòng thí nghiệm, Kẻ săn đêm đầu đàn đã tạo ra một vết nứt hình con bướm khi đập vào tấm kính. Vết nứt khiến Neville liên tưởng đến hình xăm của Kẻ săn đêm nữ và anh nhận ra rằng hắn ta đang cố gắng đòi lại vợ mình. Neville đặt súng xuống và trả lại Kẻ săn đêm nữ. Neville và Người bóng tối nhìn nhau chằm chằm, rồi Neville xin lỗi sau khi thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má của Người bóng tối.
Kẻ săn đêm lúc đầu dự định sẽ giết Neville, nhưng đã chấp nhận lời xin lỗi và ra lệnh cho đồng bọn rời đi. Neville nhìn những bức ảnh của vô số đối tượng mà anh thử nghiệm, và bắt đầu suy nghĩ về bản thân mình. Neville nhận ra rằng trong mắt Kẻ săn đêm, anh cũng chỉ là một con quái vật, chuyên bắt giữ giống loài của chúng hòng phục vụ cho các cuộc thí nghiệm. Neville, Anna và Ethan sau đó lái xe đến căn cứ của những người sống sót ở Vermont; khi ấy, Anna đưa ra bản tường thuật đầy sự hãi nhưng tràn đầy hy vọng, và rồi kết thúc bằng câu nói "Các bạn không đơn độc".
Phim Tôi là huyền thoại là một trong những phim đặt dấu hỏi cho vấn đề sụp đỗ hay tồn tại của nền văn minh nhân loại. Phim cũng cho thấy viễn cảnh tác hại của công nghệ biến đổi gen, của những phát minh của con người. Đi xa hơn nữa là cho những tham lam của loài người.
Trong hai kết thúc của phim bạn thích kết thúc nào? Cái giống nhau của cả hai kết thúc là loài người sẽ được cứu khỏi căn bệnh quái ác gây ra bởi loài vi rút Krippin, kết quả ngọt ngào của của những nổ lực không mệt mỏi của Thiếu tá Neville.
Trong kết thúc thứ nhất có một bên chiến thắng và một bên thất bại. Bên chiến thắng là loài người, bên thất bại là những Kẻ săn đêm. Tuy nhiên không có chiến thắng nào dễ dàng phải không các bạn, chiến thắng đó phải đổi bằng máu và mạng sống của chính Thiếu tá Neville.
Trong kết thúc thứ hai, thêm một chút trắc ẩn, một chút đạo đức của con người khi đối xử với thiên nhiên thì chúng ta có một kết thúc cả hai cùng thắng. Loài người và những Kẻ săn đêm. Và khi cả hai cùng thắng thì không ai phải hi sinh và máu không phải đổ. Xét cho cùng thì những Kẻ săn đêm cũng là những động vật, cũng có tình cảm, cũng biết yêu thương, hờn giận nhưng loài người ở đây đại diện là thiếu tá Neville đã dùng họ cho các nghiên cứu của mình và xem họ như những động vật vô tri, vô giác.
Phần niềm tin tôn giáo trong phim cũng là một nội dung khá nhạy cảm. Để hiểu rõ hơn chủ để này các bạn có thể đọc quyển sách "Living in the End Times" (2011) của nhà triết học Slovenia Slavoj Žižek.