Hiển thị các bài đăng có nhãn わたし. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn わたし. Hiển thị tất cả bài đăng

05/11/2017

Từ một bài ca cổ

Xem chương trình "Hát mãi ước mơ" trên HTV7, được nghe một bạn thí sinh hát bài "Xuân đời con có mẹ" (Soạn giả Ngọc Chi). Nghe rất cảm động nên đã nghe đi, nghe lại không biết bao nhiêu lần. Trong đó có bản vắn "Nặng tình xưa":
Và con chim Từ Ô giữa mùa đông mổ ... thịt
Của mình nuôi con.
Đớn đau thân Mẹ để no lòng chim non.
Loài vật kia còn sâu nặng thâm tình,
Nghĩ chuyện chim mà nhớ Mẹ thương mình.
Nước mắt con rơi để vành môi thấm mặn,
Ân nghĩa nào làm đau xé lòng con.
Hình ảnh từ u khác chi đời của Mẹ,
Vắt máu tim mình cho con được lớn khôn.

Tuy nhiên hổm rày cứ thắc mắc mãi chim "Từ Ô" trong đoạn này là chim gì?
Mình nhớ không lầm trong "Phong kiều dạ bạc" của Trương Kế có hai câu:
月落烏啼霜滿天,
Nguyệt lạc Ô đề sương mãn thiên
江楓漁火對愁眠。
Giang phong ngư hoả đối sầu miên
(Trăng tà chiếc quạ kêu sương
Lửa chài, cây bến, sầu vương giấc hồ
Tản Đà dịch)
Bạch Cư Dị có bài: Từ Ô dạ đề có đoạn viết:
慈烏失其母
Từ Ô thất từ mẫu
啞啞吐哀音
Á á thổ ai âm
Trong đêm trước trận Xích Bích, Tào Mạnh Đức còn cảm khái:
月明星稀,
Nguyệt minh tinh hy,
烏鵲南飛 
Ô thước nam phi
Quách Tấn một lần bốc thuốc cho mẹ vào ban đêm, vô tình chân giẫm lên chiếc mo cau khô làm bầy quạ đang ngủ trên cây giật mình bay tan tác, kêu vang trong đêm nên ông viết ra bài: Đêm thu nghe quạ kêu, trong đó mở đầu bằng hai câu thơ rất đắt:
Từ Ô Y hạng rủ rê sang, 
Bóng lẫn đêm thâu tiếng rộn ràng... 
Đến đây chắc hẳn Từ Ô là con quạ đen rồi. Con quạ đen theo tín ngưỡng phương đông là loài chim ăn tạp, hung dữ và mang điềm gỡ.
Tuy nhiên Việt Nam có một bài Vè về các loài chim trong đó có đoạn:
"Mẹ già tuổi tác
Lòng con thương lo
Nuôi mẹ ấm no
Là con chim quạ."
Con chim quạ được mệnh danh là con chim có hiếu nhất trong các loài chim. Là loài chim duy nhất biết tha mồi về nuôi mẹ khi mẹ nó già yếu. Hình ảnh chim quạ được Phật giáo sử dụng để giáo dục về chữ hiếu cho Phật tử.
Quay lại hai chữ "Từ Ô" trong bài ca cổ mà soạn giả Ngọc Chi thì không phải là con chim quạ rồi. Vậy loài chim nào mổ thịt của mình nuôi con?
Câu hỏi này thì các bạn Công giáo sẽ dễ dàng trả lời vì trên nóc nhà chầu có tượng một con chim và giáo lý có hai câu:
Lềnh đềnh mổ nát thịt mình
Nuôi con thơ dại tận tình vì con.
Trong game show "Ai là triệu phú" có lần hỏi "Chim lềnh đềnh là tên gọi khác của loài chim nào?". Câu trả lời là chim Bồ nông đó các bạn ạ.
Thật ra chim Bồ nông không mổ thịt mình để nuôi con. Khi bắt cá, chim Bồ nông giữ bên hàm của nó. Khi cho con ăn, chim mẹ đập nát cá ra, máu cả chảy ra, chim mẹ mớm cho chim con. Người xưa tưởng rằng chim mẹ lấy máu mình nuôi con. Dù sao đây cũng là một hình ảnh đẹp về tình mẹ con.

02/10/2017

Tản mạn Tháng Mười

Cứ mỗi lần tháng 10 đến thì lòng cứ nao nao làm sao ấy. Cứ nhớ mãi cái thời trong tim một bầu nhiệt huyết muốn làm nổ tung mọi thứ. Tuy không đến nổi như anh chàng Danko bứt xé tim mình để làm ngọn đuốc rọi sáng con đường khổ ải và dẫn dắt mọi người (Bà lão Izecghin-Maksim Gorky), cũng không có cơ hội như anh chàng Andrei gởi vợ cho cha và em chăm sóc sau đó gia nhập quân đội với niềm hy vọng là có thể tìm thấy ý nghĩa cuộc sống cũng như công danh trên chiến trường (Chiến tranh và hoà bình-Leo Tolstoy). Và rất nhiều thanh niên ra đi không biết ngày quay lại nhưng vẫn vững tin rằng mình sẽ trở về trong giai đoạn bi tráng của dân tộc:
Chẳng mong chi ngày về
Thì em ơi cứ đợi!
(Đợi anh về-Konstantin Simonov)
Rất rất nhiều lần mình thèm được thốt lên như anh chàng Pavel ngồi xe lăn và cố gắng thốt lên rằng: Mình không được quyền lùi bước trước khó khăn, tin tưởng vào tình yêu mới và chuyển sang viết sách vẫn với ngọn lửa và chất thép đã được tôi luyện ngày nào (Thép đã tôi thế đấy-Nikolai Ostrovsky)
Mãi chạy theo tiếng gọi của tháng 10 mà rất nhiều lần thầm nói "Xin cô tha lỗi cho chúng em" như anh chàng Safonov (Yuri Bondarev) vì bận rộn mà không thể về thăm Thầy (cô) được.

Hơn nửa đời người nhìn lại, học được chữ buông  và tháng 10 năm nay chỉ còn thế này thôi:
Người vá trời lấp bể 
Kẻ đắp luỹ xây thành 
Ta chỉ là chiếc lá 
Việc của mình là xanh
(Lá xanh-Nguyễn Sĩ Đại)




14/08/2015

Củ hay quả

Tối qua ngồi bao tập, sách cho con vào lớp một, giật mình khi mở đúng trang sách:



Tại sao nó quá ấn tượng với mình vì vào khoảng năm 2005 mình từng bị một PGS-Tiến sĩ triết học chửi té khói ngay trên lớp học vì dám tranh luận với ông là phải gọi là quả lạc (quê tôi gọi là trái đậu phộng, huyện có sản lượng đậu phộng cao nhất nước) chứ không phải củ lạc. Ông miệt thị tôi không từ lời lẽ nào trước lớp học vì theo ông phải gọi là củ lạc cơ! Vì theo ông thì quả là phải do hoa thụ phấn mà thành và hoa phải ra từ nách lá. Nói đến đây mình mới vỡ lẽ ra là ông ấy chưa bao giờ nhìn thấy cánh đồng vàng tươi hoa đậu phộng (hoa lạc) ở quê tôi. Do đó tôi im lặng và không tranh luận nữa vì tôi cứ cho là mình đang chọc phải người điên vậy.
Hôm nay sau 10 năm tôi mới vở lẽ ra đâu phải riêng ông mà còn nhiều người học cao hiểu rộng vẫn nhầm lẫn củ và quả.
Ông bà xưa vậy mà giỏi vì có câu "thương nhau trái ấu cũng tròn, ghét nhau trái bồ hòn cũng méo". Vậy mà sách của nhà xuất bản giáo dục lại gọi là "củ ấu". Ấu ra từ hoa và kết quả. Đến khi chín mới rụng xuống bùn. Bà con vớt nó lên từ bùn và nhầm tưởng nó là củ nhưng thật ra nó là quả (trái).


19/07/2015

Lượm lặt Đà Nẵng


Chuyến bay sớm của hãng hàng không Việt Nam mang số hiệu VN104 vừa đáp xuống sân bay quốc tế Đà Nẵng, tôi hồ hởi bước xuống sân bay, một luồng khí nóng hắt vào mặt cứ tưởng chừng như lửa từ Hoả Diệm Sơn thổi vào người vậy dù rằng chưa quá 9 giờ sáng. Lần đầu tiên đặt chân đến mảnh đất có nhiều giai thoại như Đà Nẵng. Nơi có người con ưu tú Nguyễn Bá Thanh vừa từ giả cuộc đời bỏ lại sau lưng bao lo toan của thế sự.
Tôi đón chiếc taxi màu xanh của hãng Mai Linh, tài xế là anh rất trẻ và vui vẻ. Anh đưa tôi thẳng đến khu công nghiệp phần mềm Đà Nẵng trên đường Quang Trung. Cũng có cái hay hay ở Sài Gòn thì có khu công viên phần mềm Quang Trung thì ở Đà Nẵng trên đường Quang Trung lại có khu công viên phần mềm. Sau một lúc bối rối trước vẻ tráng lệ của toà cao ốc tôi cũng tìm ra công ty khách hàng với sự trợ giúp khá vui tính của bác bảo vệ.
Lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với người khá thú vị như anh. Anh là người Nhật, cùng tuổi với tôi. Anh là chủ tịch hội đồng quản trị của công ty mà công ty tôi đang hợp tác. Ngoài ra anh con cho tôi biết anh còn làm chủ hai khách sạn Nhật ở Đà Nẵng và một công ty địa ốc. Lần đầu anh du lịch đến Đà Nẵng anh đi tìm nhà hàng bán món ăn Nhật ở Đà Nẵng nhưng anh không tìm được đó là lý do anh cho ra đời hai nhà hàng Nhật ở đây. Chắc các bạn cũng biết người Nhật đã làm ăn với Việt Nam chúng ta từ thế kỷ 17 qua cửa ngõ Hội An từ thời Đàng Trong, chúa Nguyễn. Thương cảng Hội An là thương cảng sầm uất ngày đó. Do đó ngày nay người Nhật nào du lịch Việt Nam họ cũng muốn ghé thăm Hội An mà thăm Hội An thì chắc hẳn họ sẽ ghé Đà Nẵng. Những người Nhật tôi biết ai ai cũng thích Đà Nẵng và cho rằng Đà Nẵng là nơi đáng sống nhất Việt Nam. Do đó các bạn cũng đoán được sự thành công của hai nhà hàng hàng của anh bạn tôi kẻ ở trên rồi đó. Thật nhạy bén, thật thú vị. Ngoài ra anh còn rất vui vẻ, thân thiện và hiếu khách. Anh biết tôi lần đầu đến Đà Nẵng nên trưa anh mời tôi món mì quảng, món ăn nổi tiếng nhất xứ quảng. 
Câu chuyện kế tiếp tôi muốn kể cho các bạn là câu chuyện về uống cà phê ở Đà Nẵng. Sau khi hoàn thành công việc xong tôi và người bạn Nhật bước vào một quán cà phê ở Đà Nẵng để uống cà phê, tám và đợi đến giờ tôi ra sân bay quay về Sài Gòn. Nhân viên phục vụ quán ra hỏi anh uống gì. Tôi nói là uống cà phê đen thì người này mới hỏi lại là đen hay đen Sài Gòn. Ôi trời ơi người Sài Gòn mà không biết cà phê đen Sài Gòn nó ra làm sao tôi mới hỏi lại: Em ơi em cà phê đen khác cà phê đen Sài Gòn như thế nào vậy em? Cô nhân viên với tươi cười đáp cà phê đen Sài Gòn nó to hơn anh à. Tôi nghe bàn kế bên gọi cà phê nâu tôi liền thắc mắc tiếp thế cà phê nâu là sao? Em liền đáp: Cà phê đen là có đường, cà phê nâu là pha sữa mà không phà đường. Anh bạn tôi liền nói vậy cho đen Sài Gòn mà không có đường được không? Em viết vội vào tờ giấy và khẽ gật đầu. Tôi nói thêm vậy thì anh cũng Sài Gòn không đường em nhé. 
Hai người ngồi nói chuyện thật lâu cũng chưa thấy hai ly cà phê mang ra tôi mới nói đùa: Chắc là cà phê chưa hái nên mới lâu vậy. Cuối cùng thì hai ly cà phê cũng được mang ra. Em phục vụ nhanh nhẩu nói: Cà phê em là cà phê sạch phải rang, xay nên hơi bị lâu hai anh thông cảm nha! Tôi vội đưa ly cà phê lên nếm vị xem cà phê sạch Đà Nẵng có gì khác Sài Gòn không. Không đắng như cà phê bắp, hương thơm và vị nhạt nhạt đúng là cái vị cà phê sạch. Đôi khi chúng ta thường đưa ra nhưng nhận xét cảm tính khi chưa đủ thông tin giống như tôi không biết quán cà phê này là cà phê sạch nên khi đợi lâu đã đưa ra những kết luận vội vàng.
Cuộc vui nào cũng tàn, đã đến giờ tôi chia tay người bạn để ra sân bay. Tôi gọi xe taxi Vinasun vì tôi chỉ có số của hãng này do anh bảo vệ quán cà phê cho. Tôi bất ngờ khi nhận được tin nhắn của Vinasun báo tôi số xe, tên tài xế, số điện thoại của tài xế của xe sẽ đón tôi. Chiếc xe Mai Linh trờ tới ra hiệu tôi đi không? Cước của hãng Mai Linh rẻ hơn một tí và anh bảo vệ khuyên tôi nên đi xe này. Tôi đang chần chừ vì cái tin nhắn lúc nãy thì xe Vinasun đến. Tôi khoát tay từ chối xe Mai Linh và lên xe Vinasun và trong đầu tôi cứ mơn man về sự hiện đại của hệ thống taxi Vinasun, họ có cả bản đồ chỉ đường như khi tôi đi taxi ở Nhật để tài xế không ăn gian khách hàng mà chọn đường vòng. Nếu không có cái tin nhắn kia chắc hẳn tôi đã lên xe Mai Linh và Vinasun đã mất đi một khách hàng.
Chuyến bay muộn mang số hiệu VN7131 của hãng hàng không Việt nam đưa tôi trở về Sài Thành vào sáng sớm hôm sau kết thúc chuyến đi Đà Nẵng ngắn ngủi, gặp được những con người rất thú vị, được thực tập lý thuyết đàm phán trong công việc thực tế. Một chuyến đi thú vị.

05/02/2015

Hành chính

Chiều nay em trai nhờ ghé qua xã để lấy giấy chứng nhận độc thân. Ghé qua xã gặp anh cán bộ hộ tịch anh rất đẹp trai. Tôi tiến đến hỏi:

  • Anh ơi, sáng nay em tôi tên là N.T.A có xin giấy xác nhận độc thân nhưng do lúc sáng không có người đóng dấu nên hẹn chiều nay lấy.
  • N.T.A hả, hẹn ngày mai mà! Tôi nghe anh C. nói là hẹn ngày mai mà.
  • Tôi nghe em trai nói chiều nay, để tôi gọi cho em trai hỏi lại tí.
Em tôi sáng nay xin nghỉ việc về làm hồ sơ, vừa nghe tôi nói là xã hẹn ngày mai. Bên đầu kia điện thoại nghe tiếng thở dài:

  • Sáng nay em hẹn rõ ràng là chiều nay bây giờ thì hẹn ngày mai. Mệt thiệt.
Tôi quay lại với anh cán bộ hộ tịch phân bua với anh ta là chính xác đã hẹn em tôi chiều nay nhưng không có gì thay đổi. Đến đây chắc bạn cũng đoán ra được là do đâu có sự tréo ngoe này rồi đúng không. Tuy nhiên do có quen với chủ tịch và bí thư xã nên tôi quay ra làm động tác giả là gọi cho ngài chủ tịch xã thì tôi nghe tiếng anh ta gọi với lại:

  • Anh ơi ngồi chờ chút tôi kiếm lại tí.
Tôi thấy anh ta lúi húi gõ cọc cạch vào chiếc máy tính, in ra và đưa cho anh phó chủ tịch ký và đưa cho tôi.
Không quên lời cảm ơn trong bụng tôi thầm nhẩm câu: Nhất thế nhì thân mà.

25/01/2015

Người Nhật

Từ lâu rồi qua Tivi, sách vở, Internet chúng ta đều biết về sự chăm chỉ làm việc của người Nhật và lý tưởng về khối Đại đông á của người Nhật ăn sâu vào từ tiểu thuyết đến truyện tranh. Ở đâu đâu chúng ta cũng thấy bóng dáng những anh hùng hay siêu nhân ra tay bảo vệ cho trái đất này sống trong hoà bình, thịnh vượng.
Trong bài viết nhỏ này xin được phép nói về một khía cạnh khác của người Nhật đó là sự tử tế. Cuối năm 2013, Folami có cơ hội qua Nhật công tác qua xứ sở hoa anh đào lần đầu tiên. Những cảnh đẹp như xứ thần tiên xuất hiện trong các vở cải lương Áo vũ cơ hàn, Người phu khiêng kiệu cưới hay Tiếng hạc trong trăng mà Folami mê say sưa lúc còn nhỏ bây giờ đã có cơ hội được tận mắt chứng kiến. Trước khi đi Folami cũng chuẩn bị rất kỹ, lên mạng xem chỗ khách sạn mình ở có cho mượn bàn ủi (bàn là) hay không? Ổ cắm điện lỗ tròn hay chữ nhật, ... Tuy nhiên điều Folami không lường trước là thức ăn ở Nhật chứa rất nhiều thịt, cá. Mà Folami thì bị Gout, bác sĩ căn dặn rất kỹ là phải ăn hạn chế đồ hải sản và thịt có màu đó vì chứa nhiều purin. 
Bước sang ngày thứ ba cái đầu gối bắt đầu đau đau. Sau khi lên tầng 9 toà nhà My Lord (Ga Shinjuku) ăn bánh xèo thì tối đó đi hết nổi. Sáng hôm sau mang toa thuốc ở Việt Nam ra quầy thuốc Tây (ở siêu thị) để mua thuốc nhưng họ từ chối bán vì họ nói phải là toa thuốc của bác sĩ Nhật họ mới bán. Thế là Folami bắt tàu đến Opera T heather City, nơi Folami làm việc vì ở đây có phòng mạch. Tuy nhiên bác sĩ ở đây không nói Tiếng Anh được do đó sau một hồi Folami nói Tiếng Anh còn bác sĩ nói Tiếng Nhật thì bác sĩ cho tên bệnh viện Naiyo. 
Bắt taxi đến Naiyo, bệnh viện nho nhỏ như các bệnh viện tư nhân hay nói cho hoành tráng là quốc tế ở Việt Nam ta. Thật không may ở đây không ai nói được Tiếng Anh. Sau một hồi quơ tay, quơ chân thì một cô y tá lớn tuổi đẩy chiếc xe lăn đến và ra hiệu cho Folami ngồi lên đó. Cô ấy đẩy hơn cây số và đưa đến một phòng mạch tư khác và hoàn toàn miễn phí. Folami chỉ biết gật gật đầu cám ơn cô ấy với lòng biết ơn mà thôi.
Phòng mạch tư này là một phòng vật lí trị liệu. Có lẽ cô ấy thấy Folami sưng gối không đi được nên nghĩ Folami bị thương ở gối mà đưa đến đây. Ở đây có 2 cô không biết y tá hay bác sĩ nhưng không nói được Tiếng Anh.  Một trong hai cô dùng chiếc điện thoại thông minh (smartphone) của mình để mở Google translate. Folami và cô bạn đi cùng gõ Tiếng Anh, máy dịch sang Tiếng Nhật. Đến phiên cô ấy gõ Tiếng Nhật máy lại dịch sang Tiếng Anh. Cứ loay loay như vậy thì cũng đến 12:00 trưa cũng liên lạc được với công ty Folami làm việc nhờ giúp đỡ. 
Khi người của công ty đến, hai người bạn cặp hai bên Folami đi ra đầu đường để gọi taxi. Cô y tá (hay bác sĩ) lúc nãy chạy lăng xăng và chiếc áo đồng phục trắng biến mất ở đầu phố. Folami cứ nghĩ là đến giờ nghỉ trưa nên cô ấy về nghỉ trưa. Đi được một đoạn thì Folami không khỏi ngạc nhiên khi thấy cô ấy quay trở lại cùng chiếc taxi. Hai người bạn Folami đưa Folami và tạm biệt cô gái thật tận tình, tử tế và tốt bụng. Cô vẫn đứng đó nhìn theo chiếc taxi xa dần, xa dần trong nụ cười không tắt và sẽ không bao giờ tắt trong kí ức của Folami.
Với sự trợ giúp nhiệt tình của công ty bên đó. Folami cũng được điều trị đến đầu, đến đũa ở bệnh viện Kuraso. Sau đó hai người bạn quay lại công ty làm việc còn bác taxi già đưa Folami về khách sạn. Khi đến khách sạn bác đã dìu Folami lên tận phòng mới an tâm quay xe đi.
Ở bác taxi thì có thể xem sự tử tế của bác chỉ là tính chuyên nghiệp hay tận tình trong công việc của bác nhưng đối với cô y tá đưa Folami bằng xe lăn và cô ý tá (bác sĩ) ở phòng vật lý trị liệu thì khó giải thích nổi tại sao họ lại làm như vậy ngoài một lý do. Họ là người Nhật.

01/05/2014

Đường về Miền Tây

Trong những dịp lễ tết đường về miền Tây trở thành nổi ám ảnh của nhiều người. Số lượng xe cộ quá sức chịu đựng của con đường già nua Quốc lộ 1A.
Ket xe QL1A
Tuy nhiên có một vài chọn lựa khác Quốc lộ 1A. Nếu để ý một tí bạn sẽ thấy con đường Nguyễn Hữu Trí gần như chạy song song với Quốc lộ 1 A. Con đường này sẽ giúp bạn tránh được Quốc lộ 1 A đoạn từ gã tư Tân Túc đến cầu Bến Lức:
Đây là con đường rộng mặt đường rất đẹp, trống trải. Mình thấy có chuyến xe buýt chạy tuyến này luôn.

Nếu các bạn về Thủ Thừa, Thạnh Hoá, Mộc Hoá, Đồng Tháp, ... thì ngõ qua thị trấn Đức Hoà bằng Tỉnh lộ 10 và đi vào đường N2 là một lựa chọn khác. Tuy nhiên bạn hãy chuẩn bị đầy bình xăng khi ra khỏi thị trấn Đức Hoà vì bạn chuẩn bị đi vào đường mới mở nên ít nhà cửa không có trạm xăng và chỗ sửa xe.


01/09/2011

August Album

AAB-1102 Class
Le Qui Don-Long An Alumni Annual Meeting
   Le Qui Don-Long An Alumni Scholarship  

02/08/2011

July Album

IVC Champion Cup (07/31/2011)
SCAMPI A (07/30/2011)
 AAB-1101 Class (07/23/2011)
IVC Amazing Race (07/08/2011)