18/08/2005

Hồ nước


Một ông chủ người Hindu lớn tuổi mệt mỏi vì người thợ học việc cứ tối ngày phàn nàn nên một buổi sáng nọ ông bảo anh ta đi mua một ít muối. Khi người thợ học việc quay về, người chủ bảo anh chàng kém vui vẻ này bỏ một nhúm muối vào cốc nước rồi uống.
- Anh thấy thế nào? - Người chủ hỏi.
- Mặn lắm ạ - anh thợ thốt lên.
Người chủ tặc lưỡi rồi sau đó bảo anh bỏ một nắm muối tương tự vào trong hồ. Cả hai lặng lẽ đi đến hồ nước gần đó. Khi người thợ học việc khuấy nắm muối vào nước hồ, ông chủ bảo anh:
- Giờ anh uống thử nước trong hồ xem sao.
Anh thợ làm theo lời ông.
- Thế nào? – Ông hỏi sau khi chàng trai đã uống xong một ngụm nước hồ.
- Mát lắm ạ - chàng trai nhận xét.
- Thế anh có nếm thấy muối không?
- Không ạ!
Lúc này, người chủ ngồi bên cạnh chàng trai, nắm tay anh nói:
- Những phiền muộn trong cuộc sống là muối nguyên chất, không hơn không kém. Số lượng những nỗi muộn phiền trong cuộc sống chúng ta cũng vậy. Tuy nhiên, số lượng những đắng cay chúng ta nếm tùy thuộc vào nơi mà chúng ta đặt nỗi phiền muộn ấy vào. Thế nên khi nào anh đau khổ, điều duy nhất anh có thể làm là mở rộng nhận thức của anh về sự việc… Ðừng làm cái cốc mà hãy trở thành cái hồ.

12/08/2005

Liên hoan cuối năm học

Như vậy thì cuối cùng một học kì nữa đã trôi qua. Lớp cao học rủ nhau ra quán để tẩy trần. Cùng nhau nâng ly gột rửa hết bao nổi buồn lo của chuyện học hành và thi cử và bàn bạc kế hoạch cho chuyến tham quan Vũng Tàu. Ai nấy cũng hớn hở mặc dù mới vừa trải qua 120 phút chiến đấu với Triết học 1 và chắc như bắp là rớt. Sau một thời gian bàn bạc. Lớptrưởng,Minh Trị, quyết định chọn quán 108 trên đường 3/2.

Dô! dô! 100% nha.
"Hi hi, tui trúng cái đèn pin rùi nè", Ngọc Sơn khoe. Pooc! Tui trúng cây viết bi rùi. Tới lượt Hữu Phước đấy. Lần lượt chai này, chai nữa, chai nữa được khui ra. Nhìn mặt chị Thanh Dung đỏ như mặt trời.Thế là một thùng Tiger đi đứt. Sokphong, người Cao Miên , phán: Đi Karaoke đi bà con ui!Mọi người ai cũng tán thành chỉ riêng có mấy người nữ (chị Thanh Dung, Thanh Sang) là không đồng ý. Cuối cùng thì nhóm con trai quyết đi một mình ênh. Địa điểm được chọn nhanh chóng là Sài gòn by night ở phố Karaoke (Sư Vạn Hạnh).
Tui đâu có biết hát đâu nhưng cũng ráng gào thiết cùng Năm anh em trên một chiếc xe tăng của Dzoãn Nho rồi Mùa xuân trên thành phố Hồ Chí Minh của Xuân Hồng. Bình Phương với giọng Techno ca tuyệt làm sao.
Xin cám ơn mọi người! Một buổi tiệc đáng nhớ!

05/08/2005

Giá trị của thời gian


Một kỹ sư đã tính được rằng với một thanh sắt nặng 5kg, chúng ta có thể làm được một trong các việc sau đây:
  • Nếu làm đinh sẽ bán được 10 USD.
  • Nếu làm kim may sẽ bán được 300 USD.
  • Còn nếu dùng làm những cái lò xo đồng hồ sẽ đem lại 25.000 USD

Như vậy, cùng một lượng nguyên liệu đầu vào nhưng với những đầu ra khác nhau sẽ cho những giá trị không giống nhau.Mỗi ngày đều cho chúng ta 24h bằng nhau, còn sử dụng nguyên liệu đó như thế nào, dùng chúng để làm gì là tùy thuộc chúng ta. Thời gian là một trong những thứ hiếm hoi duy nhất mà khi đã mất rồi chúng ta không thể nào tìm lại được. Tiền bạc mất đi có thể tìm lại được. Ngay cả sức khỏe nếu mất đi cũng có khả năng phục hồi được. Nhưng thời gian sẽ không bao giờ quay bước trở lại.Không có cụm từ nào tai hại cho bằng ba chữ "Giết - thời - gian". Nhiều người tìm những thú vui, tìm những việc làm để chỉ mong giết thời gian. Thật ra chúng ta được ban cho thời gian để sử dụng chứ không phải để giết chúng.