06/11/2005
Câu trả lời của Thomas Edison
24/10/2005
Bất hạnh từ lúc lọt lòng
Gần 20 năm qua, vợ chồng anh Phùng Văn Phi và chị Trần Thị Dũng, ngụ ấp Tân Bình, xã Hòa Khánh Tây, huyện Đức Hòa, tỉnh Long An, chỉ mong được nghe tiếng gọi “ba, má” từ các con nhưng cũng không thể được, con bao nhiêu tuổi là bấy nhiêu năm cả gia đình sống trong nỗi cơ cực, bần hàn.
Hai người con của anh chị: Phùng Hoài Anh (17 tuổi) và Phùng Duy Phương (15 tuổi) đều bị di chứng chất độc hóa học dioxin của Mỹ, thiểu năng trí tuệ, chân tay teo tóp, loằng ngoằng, là gánh nặng quá sức cho một gia đình nông dân nghèo như anh Phi. Mấy tháng đầu năm 2005 trời nắng nóng, hai cháu bệnh tưởng chừng không qua khỏi, ăn uống rất khó khăn, cả hai đều bị bệnh đường ruột. Đã thế, cứ mặc quần áo cho các cháu được một lúc là chúng lại tự xé ra, nếu để cả hai cùng một chỗ thì chúng lại cào cấu nhau rách toác mặt mày. Hai anh em nạn nhân chất độc da cam Hoài Anh (bên phải) và Duy Phương
Trước nỗi đau và sự vất vả của vợ chồng anh Phi, Liên đoàn Lao động quận 3, TPHCM đã hỗ trợ 5 triệu đồng xây căn nhà tình thương cho anh chị. Năm 2004, Hội chữ thập đỏ huyện tặng các cháu một chiếc xe lăn, anh Phi muốn xin thêm chiếc nữa để mỗi lần đưa con đi khám bệnh đỡ vất vả hơn vì chân cháu rất khó xoay trở, nhưng xe lăn cũng chẳng còn.
Qua bài viết này, rất mong nhận được sự sẻ chia, động viên của những tấm lòng hảo tâm giúp đỡ phần nào để vợ chồng anh Phi có điều kiện nuôi nấng hai người con bất hạnh.
Bài, ảnh: BÙI NGỌC TUYÊN
--------------------------------------------------------------------------
Ảnh:Hai anh em nạn nhân chất độc da cam Hoài Anh (bên phải) và Duy Phương
Nguồn Báo Công an Tp. Hồ Chí Minh
13/10/2005
Download free ecommerce ebook ở đâu?
Tạm biệt PayPal khi Google cho ra đời dịch vụ thanh toán trực tuyến?
Xem chi tiết
09/10/2005
Củ cà rốt, cục muối và quả trứng
Người anh
12/09/2005
Bức thư của tổng thống
Xin thầy dạy cho cháy biết cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng.
Xin hãy dạy cháy tránh xa sự đố kỵ.
Xin dạy cháu biết được bí quyết của niềm vui chiến thắng thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác nhất lại là những kẻ dễ bị đánh bại nhất...
Xin hãy giúp cháu nhìn thấy thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thuở của cuộc sống: đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong ánh nắng và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.
Xin giúp cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó hoàn toàn sai lầm...
Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hoà nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chỉ biết chạy theo thời thế.
Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người những cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới chân lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp...
Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã, xin hãy dạy cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt.
Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yểm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.
Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất, nhưng không bao giờ cho phép ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình...
Xin hãy dạy cho cháu khoanh tay làm ngơ trước một đám đông đang gào thét... và đứng thẳng người bảo vệ những gì cháu cho là đúng...
Xin hãy đối xử dịu dàng với cháu nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên được những thanh sắt cứng rắn.
Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt tối vào bản thân, bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhận loại.
Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy. Nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình, nếu được vậy, con trai tôi quả thật là một cậu bé hạnh phúc và may mắn
18/08/2005
Hồ nước
12/08/2005
Liên hoan cuối năm học
Dô! dô! 100% nha.
"Hi hi, tui trúng cái đèn pin rùi nè", Ngọc Sơn khoe. Pooc! Tui trúng cây viết bi rùi. Tới lượt Hữu Phước đấy. Lần lượt chai này, chai nữa, chai nữa được khui ra. Nhìn mặt chị Thanh Dung đỏ như mặt trời.Thế là một thùng Tiger đi đứt. Sokphong, người Cao Miên , phán: Đi Karaoke đi bà con ui!Mọi người ai cũng tán thành chỉ riêng có mấy người nữ (chị Thanh Dung, Thanh Sang) là không đồng ý. Cuối cùng thì nhóm con trai quyết đi một mình ênh. Địa điểm được chọn nhanh chóng là Sài gòn by night ở phố Karaoke (Sư Vạn Hạnh).
Tui đâu có biết hát đâu nhưng cũng ráng gào thiết cùng Năm anh em trên một chiếc xe tăng của Dzoãn Nho rồi Mùa xuân trên thành phố Hồ Chí Minh của Xuân Hồng. Bình Phương với giọng Techno ca tuyệt làm sao.
Xin cám ơn mọi người! Một buổi tiệc đáng nhớ!
05/08/2005
Giá trị của thời gian
Một kỹ sư đã tính được rằng với một thanh sắt nặng 5kg, chúng ta có thể làm được một trong các việc sau đây:
- Nếu làm đinh sẽ bán được 10 USD.
- Nếu làm kim may sẽ bán được 300 USD.
- Còn nếu dùng làm những cái lò xo đồng hồ sẽ đem lại 25.000 USD
20/03/2005
Ngẩng cao đầu mà sống, con à!
Thanks Mom, you gave me the saying which made me live happier. It is a wonderful gift, I will leave it to my descendants.
06/03/2005
Your eyes have stolen my soul
April 21st,1995, you and I took part in the competition at Le Hong Phong high school. Then we went to Dam Sen park. I had a chance to look into your beautiful eyes. I would remember that moment forever. Your look burnt my heart. Your eyes stole my soul. After that day, your eyes have hovered in my mind. I have been missing you very very much.I have been looking forward to seeing you again.
16/02/2005
My high school
My poetry series
One view of Xuyen A industrial park-My Hanh Nam ward-Duc Hoa District- Long An Province)